Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

Nỗi nhớ



Em đã ra đi khỏi đời tôi
Bỏ lại nơi này những đơn côi
Một trời u ám đêm quạnh vắng
Chỉ có một mình tôi với tôi
Có lẽ là em đi thật rồi
Chỉ vừa nhen nhóm chút bồi hồi
Bâng khuâng dạ khúc mùa thu ấy
Lá vàng nhuộm kín trốn xa vời
Có lẽ là em đi rất xa
Đi về viễn cảnh chốn xa hoa
Đời nghèo đạm bạc tôi nào dám
Chỉ dám nhìn em trong xót xa
Có lẽ rằng em chẳng vấn vương
Một thời trao gửi những yêu thương
Em đi đem cả trời thương nhớ
Dứt bỏ ân tình cho gió sương
Có lẽ đời tôi chẳng còn mơ
Cái thời ôm ấp những vu vơ
Một ánh nhìn thương nào đâu có
Chỉ viết lời yêu trong ý thơ
Tôi thấy đời mình quá ngu ngơ
Thực thực hư hư vẫn mong chờ
Nào hay tình đời mong manh thế
Có khác nào đâu nhện chăng tơ
Em đã đi rồi trong mắt tôi
Đi về nơi ấy chốn xa xôi
Còn tôi một mình ôm gối chiếc
Họa khắc hình em trong tim tôi.
…...............